Cảnh H trong Cát bụi chân ai – Không đọc tiếc cả đời
Cảnh H trong Cát bụi chân ai, Cát bụi chân ai cảnh H là gì, Cát bụi chân ai của Tô Hoài Xuân Diệu, #allfreevncom chia sẻ không đọc tiếc cả đời.
Cảnh H trong Cát bụi chân ai?
Cát bụi chân ai là hồi ký được nhà văn Tô Hoài công bố năm 1993, trong cuốn hồi ký này có một số chi tiết đắt giá giải mã giới tính của nhà thơ Xuân Diệu, #allfreevncombaiviet. Dưới đây, #allfreevncom chia sẻ là một số trích đoạn trong cuốn hồi ký của nhà văn Tô Hoài viết về “tình trai”, về tâm tư dằn vặt nhiều ẩn chứa của nhà thơ Xuân Diệu:
“…Thỉnh thoảng, Xuân Diệu lại lên nhà tôi. Vẫn nắm tay cả buổi, nhìn tha thiết. Xuân Diệu yêu tôi. Nhớ những tình yêu con trai với nhau, ở trong làng và ở lớp, khi mới lớn. Học lớp nhất trường Yên Phụ, nói vỡ tiếng ồ ồ, mặt xùi trứng cá, chúng nó cứ bảo tôi là con gái. Nhiều thằng cặp đôi với tôi, đòi làm vợ chồng. Có hôm chúng nó tranh vợ đánh nhau lung tung. Có đứa xô vào ôm chặt, sờ soạng toạc cả đũng quần tôi. Nhiều hôm đi học không dám đến sân trường sớm. Phải lẩn vào trong ngõ Trúc Lạc, nghe trống mới chạy ù đến xếp hàng vào lớp.
….. Cả dạo mưa gió, Xuân Diệu ở lại u tỳ quốc không ra ngoài. Giọt gianh lách tách mái nứa gọi về những đêm ma quái, rùng rợn, say đắm. Bàn tay ma ở đâu sờ vào. Không phải. Tay người, bàn tay người đầy đặn, ấm ấm. Hai bàn tay mềm mại xoa lên mặt lên cổ rồi xuống dần khắp mình trần truồng trong mảnh chăn dạ. Bóng tối bập bùng lên như ngọn lửa đen không có ánh, cái lạnh đêm mưa rừng ấm dần lên. Chẳng còn biết đường ở đâu, mình là ai, ta là ai, hai cơ thể con người quằn quại, quấn quýt, cánh tay, cặp đùi thừng chão trói lại, thít lại, dằng ra. Niềm hoan lạc trong tôi vỡ ra, dữ dội dằn ngửa cái xác thịt kia.
Khi bị phát hiện chuyện giới tính, bị kiểm điểm, Xuân Diệu chỉ biết khóc trong sự dằn vặt, đau đớn. Tô Hoài kể:
“Xuân Diệu chỉ ngồi khóc, chẳng biết Nam Cao, Nguyễn Huy Tưởng, Trọng Hứa, Nguyễn Văn Mãi, cả lão Hiến, thằng Nghiêm Bình, thằng Đại và mấy thằng nữa, có ai ngủ với Xuân Diệu không, nhưng cũng không ai nói ra. Tôi cũng câm như hến. Lúc rồ lên, trong đêm tối quyến rũ, mình cũng điên kia mà. Không nói cụ thể việc ấy, nhưng ai cũng to tiếng gay gắt “tư tưởng tư sản, phải chừa đi”. Xuân Diệu nức nở “tình trai của tôi…tình trai…” rồi nghẹn lời, nước mắt lại ứa ra.
Ít lâu sau, trong một cuộc họp ban chấp hành, Xuân Diệu bị đưa ra khỏi ban thường vụ. Và cũng thành một cái nếp kéo dài, từ đấy không ai nhắc nhở đến những việc chủ chốt trước kia Xuân Diệu đã phụ trách. Bỗng dưng, Xuân Diệu thành một người hiếm thì giờ chỉ chuyên đi viết. Mà Xuân Diệu cũng tự xa lánh mọi công tác.”
Về nhà văn Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tên tuổi lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông tên thật là Nguyễn Sen, sinh ngày 27 tháng 9 năm 1920, tại làng Nghĩa Đô, huyện Hoài Đức, tỉnh Hà Đông cũ (nay là phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy, Hà Nội). Đây cũng là nơi ông đã sống và làm việc từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành.
Nhiều người gọi Tô Hoài là “ông đồ Hà Nội xưa”, như một biểu tượng của giới trí thức thủ đô và cũng là chứng nhân của gần một thế kỷ thăng trầm của thành phố. Bút danh Tô Hoài của ông thực chất là sự ghép hai chữ đầu của hai địa danh nổi tiếng của Hà Nội xưa là dòng sông Tô Lịch và phủ Hoài Đức.
Nói đến Tô Hoài, không thể không nhắc đến những tác phẩm văn học mang đậm dấu ấn bản sắc Hà Nội của ông. Những bài viết đầu tay của Tô Hoài đăng trên một số tạp chí đã nhanh chóng được độc giả thời bấy giờ chú ý, hoan nghênh. Ông sớm khẳng định vị trí, uy tín của mình với hàng loạt tác phẩm độc đáo như: Con de men (Con dế mèn) sau này được đổi tên thành Dế men phiêu lưu ký – một trong những tác phẩm ăn khách nhất của ông, Quê người (Quê hương của người khác), Ô Chuột (Cô chuột), Nhà ngheo (Người nghèo). Bên cạnh đó, về đề tài Hà Nội, hầu hết bạn đọc yêu sách đọc về Thủ đô đều biết đến cuốn Chuyện cũ Hà Nội xuất bản năm 1986 kể về một Hà Nội xưa như ba mươi sáu phố phường, buôn bán. đường phố và làng, thị trường, tram, Nem Sài Gòn (nem), chả cá (cá chiên), v.v. Nó cho thấy một phần phong phú trong kí ức của Tô Hoài về Hà Nội.
Vài nét về nhà thơ Xuân Diệu
Xuân Diệu qua đời đã gần bốn chục năm, chúng ta chỉ biết được cuộc đời và những mối tình của ông qua thơ văn, giai thoại. Một phần đáng kể trong tác phẩm của Xuân Diệu thuộc thể loại thơ tình, vì vậy lẽ tự nhiên là những mảnh vỡ mà chúng ta có thể lượm lặt được từ cuộc đời ông có thể giúp xoa dịu một thế hệ người Việt Nam mới trải qua tình yêu giống như Diệu đã từng làm.
Ngô Xuân Diệu sinh năm 1916 tại Bình Định. Tài năng văn học của ông nở sớm. Năm 21 tuổi, anh trở thành thành viên trẻ nhất của Tự Lực Văn Đoàn. Diệu được thành viên Thế Lữ trước đó giới thiệu với công chúng như một “thần đồng” với “tâm hồn rạng rỡ và nồng nàn sống trong những vần thơ nhẹ nhàng mà gợi cảm, nồng nàn mà bốc đồng”.